Lên Giường Với Sếp - Hồi Kết


Hồi Kết

“Em yêu, trở thành triệu phú cảm thấy thế nào?” Blake cưng chiều hỏi.

Josephine mỉm cười đắc ý. “Huh! Anh nói đi – anh là người biết rõ nhất.”

Anh cười. Việc cải tiến hợp chất diệt cỏ dại của Giuseppi đã tạo nên một bước ngoặt lớn cho lĩnh vực này trên toàn thế giới và được đánh giá rất cao. Nhờ nó mà số cổ phần của công ty trên thị trường chứng khoán tăng vọt mang về cho anh nhiều lợi nhuận. Đây là lần thành công nhất trong sự nghiệp của anh. Không, nó không hẳn là công lao của anh.

“Em yêu, nó là thành tựu của em và Giuseppi. Tất cả đều thuộc về em.” Anh nghiêng người áp đặt nụ hôn trên môi cô. “Nếu không phải do sự ương bướng và quyết tâm của em – anh sẽ không bao giờ cho anh ta một cơ hội. Đáng lẽ anh nên nghe theo em từ đầu.”

“Tại sao anh nên nghe em?” cô trêu trọc. “Anh là một chuyên gia –”

“Con người ai mà chẳng có sai lầm,” anh xen vào

“Thấy chưa làm theo bản năng luôn mang đến kết quả tốt đẹp.”. Khi cả hai hợp tác cùng nhau, còn trên cả tuyệt vời. Blake có lần từng nói Giuseppi trông như đã đến tận thiên đàng – Well, anh ta biết ý tưởng của mình khá hay. Nói cách khác Giuseppi có niềm tin vào sự thành công của dự án này.

“Sao em nhẫn tâm từ chối bản năng trong việc quyết định kết hôn với anh,” anh nghiền ngẫm. “Anh biết là em muốn. Nhưng sao chúng ta vẫn tiếp tục hành động như hai người xa lạ trước người ngoài, Josie?”

Cô cân nhắc “Có thể nó là cách giải quyết tốt nhất cho hai ta trong trường hợp hiện giờ.” Cô nghiêm túc nói “Khám phá những mặt khác của nhau mà trước đây chúng ta chưa từng bộc lộ.”

Anh mỉm cười “Hạnh phúc?”

“Đắm đuối chỉ là một phần.”

“Câu trả lời nên là “Có” không phải sao?” Blake chế giễu

Họ đang ngồi bên ngoài vườn tận hưởng ánh nắng mùa hè rực rỡ - đây là không gian riêng của hai người, tạm thời loại bỏ những tạp niệm xung quanh.

Chuyện ly dị giữa Josephine và Luke diễn ra suông sẻ. Bên cạnh đó Luke cũng đã hoàn lại số tiền lấy cắp. Giờ cô có đủ tài chính cùng với sự kính trọng cũng như yêu mến của mọi người trong công ty – quan trọng hơn là cô tôn trọng chính bản thân mình. Cô thở dài. Chẳng phải bây giờ đã tốt hơn rất nhiều. Hội đồng quản trị đồng ý thăng chức cho cô. Nói tóm lại cô vừa có địa vị vừa ở bên cạnh người đàn ông cô yêu.

“Đã hơn một năm kể từ lúc em chuyển đến đây sống cùng anh,” cô đánh giá, có một chút bất ngờ trong âm giọng cô. “Thật khó tin phải không?”

Trong một chừng mục nào đó, đúng – nhưng không phải tất cả. Thời gian là vô hạn không quá nhanh cũng không quá chậm khi con người hạnh phúc, Blake nhìn nhận, hiện tại anh cảm thấy hạnh phúc hơn những gì mình tưởng.

Anh hôn cô lần nữa, “Em yêu! em biết đấy, có thể em đã đúng. Có lẽ chúng ta không cần nhẫn cưới để cam kết với nhau.”

Josephine nhướn mày. “Em không nhớ đã nói thế.”

“Không rõ ràng như vậy,” anh nhún vai. “Nhưng kết hôn với Luke đã khiến em sợ. Dù nó làm em khó chịu nhưng điều cuối cùng anh muốn là dắt em đến tòa thị chính. Anh sẽ không bỏ em, cục cưng của anh – và chúng ta không cần một đám cưới để hợp thức hóa nó.

Nếp nhăn hằn sâu ngay giữa mi tâm “anh nói anh không còn muốn kết hôn với em nữa?”

Với một nổ lực lớn, anh hơi hơi nhếch mép “Đó không phải là tất cả những gì anh nói.” Anh đính chính. “Anh hoàn toàn hạnh phúc với tình trạng hiện giờ?”

Đột nhiên cô cảm thấy cực kỳ khó chịu. “Em muốn kết hôn, thực sự,” cô hờn dỗi nói. Ngọn lửa êm ả sâu trong mắt anh đang trêu trọc, khiêu khích cô. “Em đang chờ anh hỏi lại em.”

Anh lắc đầu, một ánh sáng tinh nghịch lóe lên trong đôi mắt xanh da trời kia. “Oh, không – chúng ta đã thống nhất và em đã nói không. Mối quan hệ của chúng ta xuất phát từ sự bình đẳng. Anh đã cầu hôn em nhưng em khước từ. Anh nghĩ đã đến lúc em nên hỏi anh, Josephine?”

“Theo anh, em có nên quỳ xuống cầu hôn không?”

“Sao em không ngồi trên đùi anh thay vào đó.” Anh nghiêm túc đề nghị

Cô làm đúng như anh yêu cầu, ngồi thoải mái khiêu gợi trên cặp đùi cứng cáp đầy cơ bắp. Nhìn sâu vào đôi mắt anh hỏi: “Anh sẽ kết hôn với em chứ, Blake?”

“Anh sẽ suy nghĩ.”

“Trong bao lâu,” cô khóc, cố giữ cho giọng mình không nức nở.

Anh thích giây phút này. “Ồ! trong vòng năm giây.’ Anh cười nham hiểm. “Dĩ nhiên, anh sẽ cưới em, Josephine – mặc dù anh đã nghĩ em sẽ không bao giờ hỏi, con nhím nhỏ bé của anh.”

Anh hôn cô rất lâu và cô cũng đáp lại. Lý trí cuối cùng của cô nhận thức rõ Blake biết chính xác điều khiển cô như thế nào. Anh có rất nhiều cách để thực hiện điều anh muốn.

The End

0 comments:

Post a Comment