Tình yêu đến muộn


Tựa đề gốc: Stand-In Bride's Seduction
Tác Giả: Yvonne Lindsay
Thể loại: Modern Romance
Dịch giả: Thảo Nguyên.
Nhà xuất bản: Nxb Hội Nhà Văn
Tình trạng: Đang tiến hành
Đánh máy: honeyhoneyhoney

Giới thiệu:


Hai người đẹp đôi, đính ước vui vẻ và quan hệ với nhau ở mức hợp tác. Họ quý mến chứ không đắm say, thân thiện chứ không thân mật, và trước ngày Sara đi Pháp thì kỷ niệm nồng nàn nhất giữa nàng với vị hôn phu chỉ giới hạn vài nụ hôn phớt nhẹ dưới trăng. Nhưng vài tuần sau, Sara trở về với sức hấp dẫn hoàn toàn mới mẻ. Vẫn những đường nét ấy, nhưng Rey thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng trở nên mê hồn, mái tóc đỏ hung thành rực rỡ, tấm thân săn chắc trở thành mềm mại hơn và lúc nào cũng như bốc lửa. Rey không hiểu tại sao, chỉ cố cưỡng để mối quan hệ giữa họ đừng dấn sâu vào gắn bó. Nhưng một buổi tối mất kiềm chế, chàng đã ôm nàng vào lòng, và đúng khoảnh khắc môi chạm môi, chàng nhận ra người đang đứng trong tay chàng không phải là Sara, không phải người chàng đã từng đính ước...

Download:  Bản English - Bản Vietnam
Đọc Online:


Chương 1

“Rina! Ở bên này!”

Rina Woodville quay về hướng phát ra giọng nói của người chị sinh đôi.Nụ cười làm giãn bớt nét mệt mỏi trên khuôn mặt Rina khi nàng nhận ra mái tóc đỏ nổi bật trong đám đông trước sảnh chờ cửa sân bay. Các thủ tục nhập cảnh diễn ra trơn tru và nhanh chóng, thực tế thì đây cũng là điểm nàng thấy dễ chịu nhất trong chuyến hành trình của mình. Kéo theo chiếc vali đằng sau, Rina đi một quảng ngắn rồi dừng lại nơi chị cô đã dang sẵn hai cánh tay chào đón.

“ Gặp được chị em vui quá,” Rina nói.

“ Chuyến đi thế nào hả em?” Chị đoán là cực kỳ kinh khủng, dài đến tận thế cơ mà,” Sara tuôn ra một tràng, tuồng như cũng chẳng muốn nghe câu trả lời cho lắm.

Mặc dù không thể phủ nhận niềm hạnh phúc của Sara khi hai chị em được đoàn tụ, Rina  vẫn nhận ra nét mệt mỏi cùng đôi mắt thâm quầng trên khuôn mặt chị gái mình.

“ Sara, không có chuyện gì chứ? Lúc em còn ở đây chị vẫn ổn cơ mà , đúng không?”

Nàng hy vọng Sara không có gì thay đổi. Khi chuyện đính ước của Rina đột ngột kết thúc trong ê chề vào tuần trước, Sara khuyên nàng tới Isla Sagrado một thời gian cho nguôi ngoai. Và nàng đã không bỏ lỡ cơ hội này. Nhưng hiện giờ nàng cảm thấy lo lắng rằng mình sẽ là kẻ che ngang. Bản thân Sara cũng vừa mới đính hôn với một anh chàng tên Reynard del Castillo nào đó. Trong thâm tâm Rina nghĩ cái tên này ít nhiều cũng thật khoa trương nhưng theo những gì Sara nói lại, thì cái họ del Castillo đó vốn thuộc dòng hoàng thân quốc thích tại quốc đảo cộng hòa nhỏ bé trên Địa Trung Hải này.

Nhà de Castillo vốn tài trợ cho giải cưỡi ngựa các môn phối hợp ở đây mà Sara tham gia sau khi vượt qua vòng loại tại Pháp. E-mail của Sara dạt dào những lời tán dương vẻ đẹp trên hòn đảo – và cả những chàng trai trên đó nữa. Chẳng cần trắc nghiệm IQ mới biết đầu óc cô chị lông bông của nàng đặt ở đâu, khi Sara đề cập tới Reynard del Castillo trong e-mail của mình vài dịp. Mặc dù vậy, việc đính hôn thần tốc của hai người cũng vẫn là một bất ngờ quá lớn. Chàng Reynard này chắc phải thế nào đó mới có hể hạ gục Sara nhanh như thế.

Sara thoáng gượng cười. “Tới đằng kia uống cà phê đi, rồi chúng ta nói chuyện.”

“Vừa đi về chỗ chị vừa nói chuyện không được sao?” Rina hỏi, đầu óc quay cuồng.

Ngay bây giờ tất cả những gì nàng muốn là tắm thỏa thích, rồi thưởng thức một ly đồ uống nóng hổi, cuối cùng là được ngủ cả nửa ngày. Chắc chắn sáng mai thôi là nàng sẽ trở lại bình thường.  Chuyến hành trình đầy mệt mỏi với những lần dừng và quá trình từ New Zeland tới Isla Sagrado đã làm nàng mất tới ba mươi bảy giờ đồng hồ, và vẫn còn chưa kết thúc. Chân nàng đã gần như khuỵu cả xuống rồi.

“Mọi chuyện rắc rối lắm, mà chị lại không có thời gian nữa. Chị thật sự xin lỗi. Chị sẽ giải thích sau. Chị hứa đấy, nhưng giờ thì chị phải trở về Pháp ngay.”

“Chị nói gì?”, tim Rina thót lại.

Nàng biết Sara gần đây vừa tới thăm vài người bạn ở miền Nam nước Pháp, những người cô gặp trong chặng đua, và mới trở lại trong ngày hôm nay. Chính vì thế mà thời điểm hai người có mặt ở sân bay này mới trùng hợp khớp nhau.

“Quay lại Pháp? Nhưng chẳng phải chị vừa mới đáp xuống sao?”

Sara gật đầu, tránh  ánh nhìn của Rina. Thay vào đó, ánh mắt cô liếc qua bảng điện tử thông báo giờ bay đặt trên bức tường phía xa.

“ Đúng là vậy, nhưng chị chưa thể chấp nhận được việc mình trở lại đây. Chị nghĩ mình có thể, nhưng chị cần thêm thời gian. Ở đây.” Cô với tay tới chiếc túi, chụp lấy một chiếc phong bì rồi đẩy nó về phía Rina qua chiếc bàn tròn nhỏ, “ Chị đã viết cái này cho em, phòng trường hợp chiều nay chúng ta lạc mất nhau. Nghe này, chị thật sự xin lỗi. Gia làm chị có thời gian. Chị biết em tới đây không phải để giúp chị, nhưng chị thật sự cần sự hỗ trợ của em. Tất cả chị đã nói hết trong thư và chị hứa sẽ trở lại đây sớm nhất có thể, khi mọi chuyện được giải quyết ổn thỏa.”

“Em hãy đến một nhà gỗ, chìa khóa ở sẵn trong này rồi.” Sara vỗ vào cái phong bì, “cứ ở đấy, khi nào chị về chúng ta sẽ tha hồ mà hàn huyên tán gẫu và đá hết lũ đàn ông phiền phức ra khỏi đầu, được chứ?”

Hệ thống thông báo đột nhiên vang lên, nhắc lại lần cuối về giờ giấc chuyến bay đi Perpignan.

“Ồ, gọi chị đấy.Chị xin lỗi Rina-đậu-bắp”, Sara nói, sử dụng tên thân mật mà cô vẫn thường dùng những lúc phỉnh phờ hoặc ép buộc em gái giúp đỡ, “ Chị biết mình có nói là sẽ ở đây vì em nhưng…..”

Sara đứng dậy, vươn người ôm chặt Rina.

“Chị sẽ gặp lại em sớm, chị hứa đấy, chị yêu em!”

Thế là Sara đi mất. Choáng váng, Rina ngồi cạnh chiếc bàn nhỏ, ngoái nhìn chị mình biến mất sau cánh cửa phòng chờ. Khi cơn chấn động, sự mệt mỏi và thiếu ngủ sau chuyến bay dài bắt đầu nhấm vào người, Rina trở về thực tại, theo phản xạ nắm chặt phong bì trong lòng bàn tay. Những  nếp nhàu của tờ giấy nhắc nàng rằng, cách duy nhất để tìm ra câu trả lời ngay bây giờ là mở chiếc phong bì này ra. Chiếc phong bì to hơn Rina tưởng. Nàng xé toạc dấu niêm phong, lôi ra một bức thư,một chiếc chìa khóa- và một thứ gì đó nữa lóe sáng lăn ra, rên chiếc bàn in đáy vết bẩn hình tròn của đáy cốc cà phê. Rina vội vươn tay nhặt nó lên, vẻ bối rối hiện rõ.Một viên kim cương hình vuông ngoại hạng đính trên chiếc nhẫn bạch kim thanh nhã lấp lánh trước mặt nàng.

Đúng là  kiểu cách của Sara, có thể bỏ một thứ vô cùng giá trị vào một vật vô hại và chẳng có một chút an toàn như chiếc phong bì này. Cố nén cơn giận như sóng cồn trào dâng trong người trước hành động bất cẩn của người chị, nàng mở thư ra. Vừa đọc những dòng viết tay ngoằn nghèo của Rina, nàng vừa nắm chặt chiếc nhẫn trong tay.

Rina hốt hoảng. Không, Sara. Không thể như vậy. Chuyện mà chị nàng làm thật không thể tin được, vượt xa mọi thứ chị ấy từng làm trong quá khứ. Giờ thì nàng chẳng nghi ngờ trước thái độ không chịu mặt đối mặt thú nhận và có cơ hội là bỏ chạy ngay tắp lự của Sara. Rina đọc lại bức thư lần nữa, hy vọng mình hiểu sai gì đó. Nhưng không.

Rina thân mến! Chị xin lỗi vì không thể có mặt ở đó cùng em. Chị biết khoảng thời gian này với em rất khó khăn, nhưng ít nhất em không phải gặp mặt chàng- cũng là cơ hội để em nguôi ngoai dần. Còn về chị, chị nghĩ mình đã phạm phải một sai lầm lớn. Chị thật sự cần một chốn riêng tư để nghĩ kỹ về những gì mình đã làm, xem liệu chúng có thật sự đúng đắn hay không. Em có thể thay thế chị trong vài ngày chứ? Chị xin em đấy! Reynard sẽ không biết đâu. Chỉ cần đeo nhẫn kia, mặc mấy bộ đồ mà chị vẫn mặc – em thừa biết còn gì, giống như trước khi chúng ta khôn lớn ấy. Ý chị là, giống như trước khi em khôn lớn. Chị, có lẽ, vẫn chưa thể trưởng thành.

Sara lên danh sách những điều cần ghi nhớ và tìm hiểu về Reynard, như họ gặp nhau ra sao, đồ uống ưa thích của chàng là gì, những nơi nào họ từng ở bên nhau.

Mặc dù sức lực trong người đã gần như kiệt quệ , lại thêm đòi hỏi thái quá của cô chị gái làm Rina choáng váng, nàng vẫn cảm thấy cơn giận bắt đầu trỗi dậy.

Sao Sara có thể nhờ nàng làm chuyện như vậy? Không lẽ ngoài bản thân ra, chị cô không còn chút lòng trắc ẩn nào dành cho người khác?  Vì lẽ gì cô có thể để cô em song sinh chỉ vừa mới trải qua nỗi đau chia tay của mình ngã vào một cuộc đính ước khác , bắt buộc phải trở thành người mình không hề mong muốn? Sai, hoàn toàn  sai mất rồi. Hơn nữa, cho dù bỏ Rina qua một bên thì cũng hật không công bằng với tay Reynard del Castillo kia.

Lửa giận bốc ngùn ngụt, Rina vò nát lá thư. Những câu chữ trong bức thư khắc sâu vào đầu nàng.

Chị nghĩ mình đã phạm phải một sai lầm lớn.

Trong quá khứ, nàng đã từng nghe gần như y hệt những lời đang nhảy múa quanh đầu. Không phải từ Sara mà từ Jacob, chàng chồng hụt của nàng.

Mặc dù nhiệt độ trong phòng chờ sân bay khá ấm áp, Rina vẫn cảm thấy lạnh, một cái lạnh đột ngột và khó diễn tả. Trong đầu nàng hiện lên cái nhà hàng đó. Chốn ưa thích của hai người. Ngồi cạnh người đàn ông nàng định gắn bó cả đời và nghe chàng nói đã yêu người đàn bà khác. Sao chàng có hể không nói gì với nàng suốt mấy tháng trời, để rồi đến khi chỉ còn một tuần nữa là đám cưới, cực chẳng đã chàng mới thú nhận?

Rina lắc đầu, gạt bỏ hết những hình ảnh còn đọng trong tâm trí. Trải qua nhiều tháng phải chịu đựng trò lừa gạt của Jacob, cứ nghĩ đến việc phải nói dối ai đó là nàng lại phát ốm. Nàng sẽ không bao giờ làm trò đó. Kể cả có vì chị gái mình đi nữa. Không bao giờ.

Rina nhét thư, chìa khóa và nhẫn vào trong chiếc phong bì, đẩy tất cả vào sâu trong chiếc túi xách, đeo lên một bên vai đang nhức mỏi rồi rời bàn. Nàng cầm lấy tay nắm, kéo lê túi hành lý theo sau. Nàng định bụng đi taxi tới ngôi nhà Sara từng ở để tắm táp, thay đồ, và bằng cách nào đó, tìm Reynard del Castillo để nói với chàng rằng chị gái nàng rõ ràng đang ở trong tình trạng không ổn định. Không ai đáng bị lừa dối cả. Không một ai

**********
Reynard del Castillo đang nghiên cứu các báo cáo của tòa án, công việc đã khiến chàng phải ngồi tại văn phòng của mình suốt sáu tháng trời. Chàng luôn tự nhắc nhở mình phải cực kỳ cảnh giác với đám người cơ hội, những kẻ thường xuyên chọn gia đình chàng làm mục tiêu lợi dụng.

Chàng mở báo cáo, nhìn chằm chằm  vào cái được tô đậm, Estella Martinez. Người phụ nữ làm việc cho chàng tại văn phòng này. Hoạt bát, xinh đẹp và thông minh, ả gần như đã cuốn chàng vào men say tình ái. Gần như thôi chứ không phải tất cả, vì bản năng  đã cảnh báo chàng rằng Estella không giống như vẻ bề ngoài mà ả sơn vẽ. Khi Estella giăng bẫy chàng thành một kẻ đi phá vỡ quan hệ công việc giữa một ông chủ với người làm thuê, chàng đã phải làm rất nhiều việc để đảm bảo rằng dù ả có cáo buộc chàng quấy rối tình dục, hoặc bắt chàng trả vài trăm ngàn Euro để mọi việc không đến tai gia đình lẫn các tờ báo lá cải, thì cũng chẳng có ích gì.

Những nỗ lực tống tiền của Estella Martinez, đều bị vạch trần trong phiên xử kín. Sử dụng mọi mối quan hệ cũng như gia thế và địa vị hiện có, chỉ cần búng một cái chàng đã biến ả thành một kẻ bị buộc tội thậm chí ngay trước khi phiên tòa được mở, hơn nữa cả quá trình lẫn kết quả tố tụng cũng đều không lọt ra ngoài một chữ.

Để tránh án tù vì tội tống tiền, ả đồng ý với các điều khoản im lặng mà luật sư của chàng khôn khéo đưa ra cũng như lệnh cấm đến Isla Sagrado và bất cứ nơi đâu các thành viên nhà del Castillo có mặt.

Chàng nhét mớ tài liệu tóm tắt vừa được gửi đến vào phong bì rồi bỏ tất cả vào máy hủy tài liệu. Thế đấy, cũng gọn gàng như việc hộ tống ả đến sân bay và tống khứ ả ra khỏi đảo. Chàng chẳng cần phải nghĩ ngợi thêm gì nữa.

Vị đắng của câu chuyện cũ như còn vương vấn nới khóe miệng, nhưng chuyện đính hôn với Sara Woodville thì ngọt ngào hơn nhiều. Nàng hầu như không đòi hỏi gì ở các mối quan hệ của hai người, và đó chính xác là điều chàng muốn,  đồng thời là mục đích ban đầu của việc đính hôn: để ông của chàng thôi kêu la về lời nguyền của nữ gia sư. Câu chuyện về lời nguyền bắt đầu từ hàng trăm năm trước, từ thưở hồng hoang đầy rẩy những mê tín dị đoán, thời mà theo ý của Reynard là chỉ chất chứa toàn những điều vô lý tương tự như chính lời nguyền ấy. Nhưng ông chàng Abuelo, gần đây luôn bị ám ảnh bởi nó. Và để đảm bảo với ông già thôi lo lắng về chuyện Rey và các anh em trai của chàng sẽ là những người cuối cùng của dòng họ, như lời nguyền phán, anh em Reynard đã lần lượt làm mọi việc để xóa tan lời nỗi sợ hãi của ông già.

Mọi chuyện trở nên tồi tệ khi sự căng thẳng và lo lắng quá mức cần thiết của Abuelo khiến ông bị đột quỵ vào tháng trước. Người phục vụ chính của ông hành động ngay lập tức. Họ đã phải sử dụng tới một dạng chăm sóc y tế đặc biệt để ông già có thể hồi phục nhanh chóng. Cả Rey và các anh em trai của chàng, Alexander và Benedict đều không muốn trải qua chuyện này một lần nữa. Họ quyết tâm sẽ làm mọi việc có thể để xóa dịu tâm trí của ông già và biến những năm tháng cuối cùng của ông trở thành những năm tháng dễ chịu nhất.

Alex đã làm được rất  nhiều. Anh đã thăm lại vị hôn thê của mình từ hai mươi lăm năm trước, khi anh là một cậu bé và cô dâu lúc đó mới có ba tháng tuổi. Rey mỉm cười  khi nghĩ tới chị dâu mới của chàng, Loren. Trông cô thật mỏng manh, nữ tính- và quá trẻ vào thời điểm cô quay trở lại Isla Sagrado để làm cô dâu của Alex. Ai có thể nghĩ bên trong cơ thể mảnh mai ấy là một tinh thần thép thực sự? Cô đấu tranh mạnh mẽ cho hôn lễ này. Đấu tranh và chiến thắng. Kỳ lạ hơn cả cô và Alex đều không khinh bỉ ý tưởng về lời nguyền. Nếu như có chuyện gì xảy ra với hạnh phúc của họ, thì điều đó càng khẳng định việc chàng và Benedict phải sớm lập gia đình.

Reynard không thực sự sẵn sàng để lập gia đình. Nhưng đính hôn với Sara là một chuyện đáng làm vì nó giúp bình ổn tâm trí của ông già Abuelo. Và đó mới là điều tối thượng mà Reynard quan tâm. Reynard sẽ làm mọi chuyện để bảo vệ gia đình của mình, để xóa đi mọi nỗi sợ hãi và loại trừ hết mức những mối đe dọa. Một ả như Estella Martines ư? – Đó chính là loại người họ cần phải tránh xa mọi nơi mọi lúc.

Rina ngửa mặt đón ánh mặt trời Địa Trung Hải rực rỡ khi vừa bước chân ra khỏi sân bay Isla Sagrado. Nụ hôn ấm áp của vần thái dương trên má nàng trái ngược đến mức khó tưởng  tượng nếu so với những cơn mưa buốt lạnh, mưa đá và tuyết khi nàng còn ở nhà tại South Island, New Zealand. Chẳng có gì ngạc nhiên khi Sara lựa chọn ở đây thay vì trở về nhà trong mùa đông của Nam bán cầu. Nếu mọi chuyện diễn ra đúng như dự định, lúc này Rina đang ở một nơi cách nơi nàng đứng không xa, trên một hòn đảo của Hy Lạp, trong tuần trăng mật của nàng. Nàng còn nhớ đã lao đến một công ty du lịch cùng Jacob, cùng rạp người xem những cuốn ảnh giới thiệu, cân đo đong đếm sức hấp dẫn của những điểm đến để tìm ra nơi hoàn hảo nhất cho khởi đầu cuộc sống lứa đôi của họ. Rina lơ đễnh thực hiện động tác xoay nhẹ quanh ngón đeo nhẫn bên tay trái. Một thói quen cũ mà đang cố gắng từ bỏ vì nhận ra sự thiếu hụt nơi ngón tay và một khấc mờ nhạt còn lại trên làn da.

Nàng hơi ngửa cổ ra sau, nhắm mắt lại vì ánh sáng chói của mặt trời. Thật nực cười vì nước mắt vẫn trào ra bên dưới đôi kính đen. Nếu Jacob muốn một ai đó ngẫu hứng, một người không e ngại việc đảo lộn mọi chuyện thì sao chứ? Rina cố ghìm những giọt nước mắt khi nhớ lại những tổn thương ghê gớm mà chàng đã gây ra. Nàng đã nghĩ nàng sẽ lựa chọn một người bạn đời an toàn, vững chãi – khác hẳn với bố mẹ nàng và mối quan hệ căng thẳng khủng khiếp, luôn tranh giành, và thường xuyên gây gỗ giữa họ. Nhưng nàng chỉ chứng tỏ được việc một người con gái có thể mắc sai lầm đến thế nào. Thậm chí nếu nàng và Jacob có lúc gây lộn thì nàng còn cảm thấy dễ chịu hơn. Giá chăng chỉ đơn giản nói với nàng rằng nàng không phải người chàng muốn, còn hơn là lôi nàng suốt một khoảng thời gian dài trong khi chàng đã chẳng còn yêu nàng nữa. Rina buộc mình phải nhớ đến sự ngoan cố của Jacob và cái cách chàng cắt đứt mối quan hệ hơn năm năm tình cảm giữa hai người. Nàng tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ rơi lệ vì hắn. Không, dù chỉ là một  giọt lệ. Nàng nuốt khan một cục nghẹn trong cổ họng. Tại sao lời hứa này khó giữ đến thế?

Đám đông khách du lịch đi cùng nàng đã tản đi gần hết, và phần đường đi bên ngoài cửa ra của sân bay hầu như vắng tanh. Nản lòng hơn, là cả xe taxi cũng hầu như vắng bóng. Hơn nửa giờ sau, người Rina như rũ xuống vì sức nóng hầm hập quanh nàng. Ý thức được làn da mỏng manh của mình và thảm cảnh của mái tóc đỏ hoe, nàng tìm một bóng râm bên cạnh tòa nhà.

Lưng nàng ướt đẫm mồ hôi. Khi nàng liếc mắt thêm một lần nữa vào chiếc đồng hồ đeo tay- món quà của Sara và cũng là món đồ trang sức bóng bẩy duy nhất của nàng với mặt nạm pha lê và kiểu dây quai như lắc đeo tay. May sao, rốt cuộc cũng có một chiếc xe taxi màu trắng- xanh tới. Cẩn thận đổi chiếc túi từ vai này sang vai bên kia, Rina nắm chặt tay cầm của chiếc vali đựng hành lý màu đen và kéo ra sát mép đường.

“ Làm ơn cho tôi đến Nhà của nữ gia sư”. Rina nói qua cửa sổ cho hành khách đang mở.

Là nàng tưởng tượng hay tay lái xe đã lén làm dấu thánh  khi bước ra khỏi xe và đi vòng qua để nhấc hành lý của nàng tống vào phía sau xe? Dù là gì đi nữa, nàng đã quá mệt nên không quan tâm đến chuyện đó. Nàng chỉ còn chú ý được một chuyện duy nhất. Đó là giải quyết mớ hỗn độn mà chị gái nàng để lại.

***********

1 comments:

Anonymous said...

Đặc biệt ha! Hay ạ. Em đợi ebook của chị. Chúc chị ngày lành. Em biết được chị qua TVE

Post a Comment